Tự tình về người thợ
(Kính tặng những chiến sỹ áo cam)

Nắng như muốn rang người
Lửa nấp sau da mặt
Nhưng đôi tay rắn chắc
Vẫn vươn giữa trời cao.
Vất vả và gian lao
Ngôn ngữ nào tả xiết,
Dù đôi chân mỏi mệt
Thân tâm vẫn vững vàng.
Mồ hôi cứ nhẹ nhàng
Bốc hơi trên đường đá,
Ươm cỏ cây hoa lá
Thay cho những hạt mưa.
Vội vàng bữa ăn trưa
Chỉ mì tôm với nước,
Vẫn vẹn toàn sau trước
Tình yêu nghề bao la.
Xin hoà khúc hoan ca
Về tinh thần người thợ,
Và người chồng, người vợ,
Của người lính áo cam.
Đào Văn Tuấn - Điện lực Thủy Nguyên